Văn phòng Công ty luật Boone & Boone đặt tại một ngôi nhà cũ đã được cải tạo trên phố Park, cách phố Main ba đoạn đường và mười phút đi bộ đến tòa án. Quanh đấy cũng có rất nhiều luật sư, và toàn bộ các ngôi nhà trên con phố này đều đã trở thành văn phòng luật, kiến trúc, kế toán, kỹ sư.
Công ty có hai luật sư, ông Boone và bà Boone, là hai cộng sự ngang hàng theo mọi nghĩa của từ này. Ông Boone, bố của Theodore, mới bước sang tuổi năm mươi, nhưng trông già hơn rất nhiều, ít nhất là theo suy nghĩ thầm kín của Theodore. Tên ông là Woods, một cái tên mà Theodore có cảm giác hợp để làm họ hơn. Như Tiger Woods, golf thủ. Hay James Woods, diễn viên. Theodore vẫn thường tìm kiếm xem có ai cũng tên Woods nữa không, mặc dù cậu không hẳn quá bận tâm tới chi tiết hơi khó chịu này. Theodore luôn cố không nghĩ vẩn vơ về những thứ ngoài tầm kiềm soát của cậu.
Woods Boone. Đôi lúc, Theodore phát âm nhanh cái tên ấy và nó chệch đi là “woodspoon” (thìa mộc). Cậu đã tra và thấy thìa mộc không hẳn là một từ, nhưng cậu nghĩ nó nên được coi là một từ. Thìa mà làm bằng gỗ gọi là thìa gỗ cơ, không phải là thìa mộc. Nhưng có ai dùng thìa gỗ không nhỉ? Sao phải quan tâm tới chuyện tầm phào như thế chứ? Dù sao thì, như là một thói quen bực mình mà người ta không thể phá bỏ, Theodore vẫn nghĩ về thìa mộc mỗi khi cậu bước tới trước cửa phòng bố và nhìn tên ông khắc bằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luat-su-nhi/1560067/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.