《 3.1 - Hiện tại 》 Năm mới ở Ung Châu không có bắn pháo hoa, tất cả đều tập trung vào chiến sự, không được gây tiếng động quá lớn hoặc trang trí màu sắc quá lòe loẹt để tránh ảnh hưởng đến tầm nghe nhìn. Nhưng chẳng có mấy ai để ý đến những vấn đề này cả, dù sao thì dân chúng sống ở thành thị ven biên giới cũng không sống "lập dị" như người dân ở Kim Lăng, ưa có những thứ này để tạo bầu không khí, lại một năm qua đi, chỉ cần cả nhà quây quần bên nhau là họ đã cảm thấy may mắn lắm rồi. Suy cho cùng thì Lục Thư Ninh cũng còn bé, lại chưa từng công khai thân phận Quận chúa, cho nên em chỉ có thể tụ tập với đám nhóc con cái của nha hoàn và nam đinh trong phủ Thái thú, cùng chúng vây quanh bếp lò ăn cơm tất niên. Dù vậy, cô bé cũng hoàn toàn không quan tâm đến việc mình sẽ ăn cơm ở đâu, chỉ lo tíu tít với đám bạn đồng trang lứa, không bị người lớn quản lý mới là điều quan trọng nhất. Năm nào em cũng ồn ào đòi đón giao thừa, ban đầu Tạ Cánh không cho phép, sau này nhận ra em chỉ mạnh miệng nói thế thôi, căn bản không chịu đựng được nổi đến canh ba cho nên y không để ý nữa. Lục Thư Ninh cũng vui vẻ chạy đi chơi, dù em có ngủ quên ở bất kì chỗ nào đi chăng nữa, Tạ Cánh cũng đều sẽ bế em về lại giường ngủ. Ngày rời quê hương là lúc em vẫn còn chưa thể ghi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-chau-ca-dau-mot-lan-ly-biet-xa-cach-ba-nam/2848663/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.