Sau khi anh rời đi, Mộc Ân hoàn toàn không ngủ được.
Mặc dù bị giày vò nguyên một đêm, cô cũng cảm thấy rất mệt mỏi, thế nhưng cảm giác ma nữ có thể bất ngờ nhảy ra dọa cô kinh hãi, giống như nấp đâu đó ở trong phòng, khiến cho người ta ngủ không yên.
Mộc Ân đờ đẫn ngồi trên giường, khoảng mười phút sau, tiếng hát kịch ê a y nha lần nữa truyền đến tai cô.
Rất gần, đang ở ngoài cửa!
Cô cả kinh ôm hai đầu gối, cảnh giác và sợ hãi nhìn chằm chằm cửa phòng ngủ.
Ba giây sau, Mộc Ân tận mắt thấy ma nữ mặc đồ hý kịch chui vào từng chút từ cánh cửa.
Bề ngoài ma nữ vẫn dọa người như trước, hai tay múa xòe, không biết là chú ý cô ở trên giường, hay mục đích vốn dĩ ở trên giường, sau khi vào cửa thì bay về phía cô.
Đôi mắt Mộc Ân trừng lớn như muốn rớt ra, vội vàng nhảy xuống giường tránh ma nữ, vòng qua ma nữ mở cửa xông ra ngoài.
Ra khỏi phòng ngủ, cô thoáng nhìn lại, thì thấy nữ quỷ cũng bám theo cô.
Cái thứ này rõ ràng là theo cô mà!
Trong lòng Mộc Ân càng thêm sợ hãi, không quan tâm lúc này Lục Phong Miên đã nghỉ ngơi hay chưa, đứng ở hành lang lớn tiếng gọi.
“Bác Phó… chú Lục…!”
Cửa gian phòng phía trước mở ra, Lục Phong Miên mặc một bộ quần áo ở nhà màu xám nhạt từ bên trong đi ra.
“Chú Lục!” Mộc Ân chưa bao giờ cảm thấy nhìn thấy Lục Phong Miên cũng có thể vui vẻ đến vậy, nhào qua trốn sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-gia-cung-chieu-bao-boi/275897/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.