“Không sai!” một giọng nói truyền đến từ phía trước.
Cách đó hơn mười bước xuất hiện một luồng sáng đen, một người chậm rãi đi đến, hắn mặc áo đen, tóc đen chỉnh tề vuốt hết ra sau lưng, sát khí nồng nặc, môi mang ý cười, nụ cười vô cùng lạnh lẽo, cứ như loài rắn độc, từng bước từng bước đến gần.
Người này Anh Lạc cũng không xa lạ gì, nói đúng hơn, nàng chỉ cần nhìn thấy hắn một lần, cũng đủ cho nàng khắc cốt ghi tâm.
Nhìn thấy hắn, người mang vẻ ngoài vô cùng giống mẫu thân nàng kia, nhanh chóng lui về phía sau một bước, tỏ vẻ cung kính đứng phía sau hắn. Người nọ lại dường như không nhìn đến sự tồn tại của nàng ta, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Anh Lạc.
“Người đời đều biết, Thần nữ Xích Cơ có hai con gái, là huyết mạch còn sót lại của Thần tộc. Nếu ta không làm thế, làm sao biết được, tất cả đều là giả dối, huyết mạch của Thần tộc, từ xưa đến nay chỉ có một, làm gì có ngoại lệ?” Hắn nói từng chữ một, ánh mắt khẽ híp lại, trong đôi mắt đen kia như đang tràn đầy phẫn hận, cứ như tùy lúc đều có thể lấy mạng nàng.
“Ma Quân Ân Hoài Đan!” Anh Lạc nói, lẽ ra nàng nên sợ hãi, nhưng nàng lại không cảm thấy thế, có lẽ vì đã sớm đoán được kết quả này?
“Ngươi còn nhớ là tốt rồi!” Hắn cười lạnh “Một trăm năm qua, tỷ muội các ngươi quả thật không để ta tìm ra….không, là huynh muội mới đúng!” Hắn tạm thời sửa miệng, thấy nàng không nói lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-hoa-cam-ai/447727/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.