Ngoài phòng có một người mặc áo lam đang đứng yên, mắt nhìn thẳng về phía trước. Hắn nhìn rất chuyên chú, nhưng lại không ai biết hắn đang nhìn thứ gì? Ánh mắt hắn trống rỗng, không hề có tiêu cự, rõ ràng là một người vô cùng cảnh giác lại không hề chú ý rằng có một người khác đang đến gần.
“Ca ca?” Lạc Song thử mở miệng, chậm rãi đến gần “Huynh tìm muội sao?”
Bóng dáng kia lập tức sửng sốt, một lúc lâu mới xoay người lại, trong mắt vẫn còn hơi mê mang, hơi thử người nhìn Lạc Song, cứ như không rõ mình đang ở đâu.
Nàng hơi nghi ngờ, theo thói quen kéo tay hắn, lập tức liền hoảng hốt. Tay hắn lạnh vô cùng, hắn rốt cuộc đã đứng đây bao lâi? Nàng nhìn cửa phòng đang gần trong gang tấc: “Sao huynh không vào phòng?”
“Lạc….Nhi?” hắn chậm rãi lên tiếng, trong mắt vẫn còn hơi mờ mịt, không chút ánh sáng. Hắn nhìn chằm chằm mặt nàng, trong mắt dần chứa hình bóng nàng, cứ như nghi ngờ mà nhỏ giọng gọi tên nàng: “Lạc Nhi….”
Đáy lòng nàng không hiểu sao lại bối rối, Miểu Hiên hôm nay lạ quá, cứ như….mất hồn vây?
“Ca ca, huynh sao vậy? Sao lại…”
Lời còn chưa dứt, đột nhiên bên hông bị siết chặt, nàng bị hắn kéo vào lòng, hai tay hắn quấn lấy eo nàng, cứ như dùng hết sức mà ôm lấy, không hề có một kẽ hở.
“Ca ca!” Lạc Song kêu thành tiếng, lòng lại càng khó hiểu. Nàng bị hắn ôm đến hơi đau, đẩy đẩy hai cái, nhưng hắn ôm lại càng chặt, cứ như muốn hòa tan nàng vào cơ thể.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-hoa-cam-ai/447739/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.