Phiên ngoại mừng năm mới | Niên niên hữu dư
Nhất
Ăn xong cháo mồng tám tháng chạp[1] cũng là lúc phải bắt đầu chuẩn bị đón Tết.
Ứng Cảnh Lan ở kinh thành một thân một mình, ngày mồng tám tháng chạp ra chợ điều tra một vụ án, vô ý nghe được câu tục ngữ này, thấy rất thú vị.
Đêm đó, Tạ Lạc Bạch mở tiệc nhỏ tại nhà, mời Cơ Dung Quân, Vương Lăng và Ứng Cảnh Lan ba người tới ăn cháo ngắm tuyết thưởng hoa mai. Tiểu yến làm trong một nhã gian ấm áp, phòng không lớn, giữa phòng đặt một bàn gỗ hoa lê, phòng trong đặt chậu xông huân hương, sàn trải thảm lông dày, lại có hai tiểu hỏa lò tinh xảo để hai bên bàn, một bên đang hâm nóng rượu, một bên đang nấu một nồi cháo sôi sùng sục.
Lúc này ngoài trời bắt đầu đổ tuyết, tựa như những hạt muối nhỏ trắng tinh, ngoài phòng hoa mai vừa chớm nở lung linh xinh đẹp, Ứng Cảnh Lan vừa từ cửa bước vào, cởi áo choàng phủi tuyết trên đầu xuống, phía sau liền có một tiểu tư tiếp nhận áo, Tạ Lạc Bạch đứng lên cười nói: “Được rồi, Ứng tiểu đệ đã tới, chúng ta khai tiệc.”
Ứng Cảnh Lan ngồi vào bàn nhìn một chút, chỉ thấy có hai người Tạ Lạc Bạch, Cơ Dung Quân, liền hỏi: “Đan Chu ca còn chưa tới, sao lại khai tiệc?”
Tạ Lạc Bạch nói: “Ai… mới vừa rồi Đan Chu huynh sai người tới báo, huynh ấy phải lo liệu đồ Tết, hôm nay không tới được”. Cơ Dung Quân ánh mắt mông lung nhìn một đĩa thức ăn trên bàn, nhìn đến xuất thần.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-thuy-thanh-son/562292/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.