Editor: Đào Tử
_________________________________
"Đừng giả bộ chết, mau dậy đi!"
Đang trong hôn mê, Thẩm Đường cảm giác có ai đá mình một cước.
Đá còn chưa đủ, đối phương còn mắng chửi.
【 Mẹ kiếp, ai đá bà? 】
Cô bị đau cuộn bắp chân lại, suy yếu mở hai mắt.
Thế giới trước mắt giống như bị người ta thu tầng sa mỏng muốn che càng lộ kia, từ cấu hình mờ biến thành độ phân giải HD.
【 Chuyện gì xảy ra? 】
Đau đớn như muốn vỡ vụn khiến cô hít thở không thông, sững sờ nhìn mọi vật lạ lẫm trước mặt.
【 Chẳng lẽ hôm qua say mèm liều mình đánh nhau với ai? 】
Có vẻ nửa cuộc nhậu, biên tập còn gọi điện thoại giục bản thảo, cô đành chống đỡ men say đi lấy bút vẽ. . .
Thêm nữa, cố nghĩ cũng không nhớ nổi.
Nhưng có thể khẳng định tuyệt đối không nên thành ra thế này!
Thẩm Đường thầm véo mạnh mình một cái, cho đến cảm giác nhói đau truyền từ phiến da thịt đến đánh tan ý nghĩ may mắn của cô.
Nhìn đôi bàn tay xa lạ, trong đầu theo sát tung ra bốn chữ ——
Cô xuyên việt rồi!
Đồng thời còn có ý tứ đại biểu "Xuyên việt".
【 Chỉ là không biết do uống rượu chết hay thức đêm chạy deadline bản thảo đột tử. 】
Càng nghĩ đầu càng đau, như có ác nhân cầm búa liên tục gõ vào đầu cô, đau đến Thẩm Đường vội dừng nghĩ.
"Mau ăn đi, ăn xong tiếp tục lên đường."
Cô đau ôm đầu làm dịu đau nhói, ánh nắng trên đỉnh bị một bóng người cao lớn ngăn trở.
Người đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lui-ra-de-tram-den/1261916/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.