Editor: Đào Tử
___________________________
Địch Nhạc bí mật quan sát chiến cuộc.
Một tiễn lao vút đến địch nhân đánh lén "Kẻ trộm".
Bộ pháp dưới chân dịch chuyển, đi đến bên người "Kẻ trộm", thuận đường cứu người ra khỏi vòng vây. "Kẻ trộm" này toàn thân đẫm máu, trước khi bọn họ đến không biết khổ chiến bao lâu. Chuôi đao tuột tay suýt nữa ngã trên mặt đất: "Đa tạ tiểu hữu..."
"Cảm ơn bỏ đi, về sau thay đổi triệt để là tốt rồi."
Bởi vì Địch Nhạc giúp "Kẻ trộm", cậu ta liền thành cái đinh trong mắt một đám địch nhân. Nhìn từng đợt địch nhân từng đợt vây công đến, dù Địch Nhạc có ngốc cũng ý thức được không thích hợp. Hỏi "Kẻ trộm" nói: "Đây là người nào? Tử sĩ nhà ai?"
Có điều cậu ta càng muốn hỏi hơn chính là —— Huynh đài "Kẻ trộm" này đến tột cùng đánh cắp thứ gì, rước lấy truy sát như vậy?
"Kẻ trộm" không có trả lời vấn đề của cậu mà là cắn răng nâng đao chém gϊếŧ địch nhân, Địch Nhạc thấy giao tiếp không thuận, đành phải thở dài phụng bồi.
Nội tâm thì không nhịn được than ——
Thẩm huynh, cậu và "Kẻ trộm", ba người hai võ đảm một văn tâm, thấy thế nào cũng là Thẩm huynh phụ trợ có thể tối đại hóa phần thắng...
"Tinh la kỳ bố!"
Ngay lúc Địch Nhạc vừa bắn tên vừa nghĩ a huynh nhà mình có thể từ trên trời giáng xuống hay không, tràng diện phát sinh dị biến!
Vô số văn tự đen trắng như bọt nước cuồn cuộn, chớp mắt phủ kín toàn bộ thôn xóm, tạo thành bàn cờ to lớn bao phủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lui-ra-de-tram-den/1262000/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.