Editor: Đào Tử
____________________________
"Bắc Mạc... Thảm vậy sao? ? ?"
Lời Chử Diệu quả thực làm Thẩm Đường khiếp sợ.
Mọi người đều biết, Bắc Mạc và Thập Ô đều là dị tộc lấy du mục làm chủ, điểm khác biệt giữa hai nước là —— Địa thế Thập Ô cao hơn bằng phẳng hơn, cao rét khô hạn, quanh năm ít mưa; Bắc Mạc có độ cao so với mặt biển xêm xêm các nơi khác, nhiều sa mạc, đồng thời đồng cỏ phong phú.
Bởi vì nguyên nhân tự nhiên, bách tính sinh sống trên hai mảnh đất này vì để thích ứng điều kiện khí hậu không thuận lợi, cả tộc ngụ quanh sông nước, du cư chăn thả, mùa xuân ở đồng cỏ này, gia súc ăn hết thì tới một mảnh khác, một năm bốn mùa ít có chỗ ở cố định.
Dù vậy, áp lực sinh hoạt vẫn rất lớn.
Thời điểm miệng ăn toàn tộc ít, phương thức sống ấy coi như vượt qua được, một khi nhân khẩu dần tăng trưởng đến điểm giới hạn nào đó, áp lực sinh tồn sẽ đột nhiên tăng mạnh, dẫn đến tổn hại môi trường cực lớn, vật tư thiếu thốn, thiếu đồ, tiếp theo tuần hoàn ác tính.
Cho đến khi đơn thuần chăn thả đi săn không cách nào duy trì sinh kế.
Cướp đoạt địa phương tài nguyên phong phú hơn biến thành một trong số phương thức hòa hoãn loại mâu thuẫn này. Bắc Mạc và Thập Ô đều có điều kiện thuần dưỡng ngựa chiến ưu việt, người trong quân điều thành thạo cung ngựa, thêm kỵ binh có tính cơ động mạnh, thường là ăn cướp một đợt liền nhanh như chớp trốn mất.
Quỷ xui xẻo bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lui-ra-de-tram-den/1262142/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.