Editor: Đào Tử
________________________________
"Ơ, vẫn còn sống sao?"
Thanh niên đưa ngọn đuốc đến gần để nhìn rõ mặt cô gái, vẻ mặt khá ngạc nhiên —— tuổi tác và diện mạo của cô gái hoàn toàn khớp với người nhảy xuống vách núi là Lâm Phong, tám chín phần mười chắc không sai đi đâu được. Có điều ——
Anh ta ngẩng đầu nhìn lên vị trí trên đỉnh vách núi.
Vẻ mặt hơi suy tư.
Vách núi cao hơn mười trượng, bóng đen thườn thượt, như một con quái thú đang ngủ đông, há miệng rộng tham lam chờ đợi con mồi rơi vào. Anh ta quan sát kỹ, đại khái hiểu được tại sao Lâm Phong lại có thể may mắn giữ lại mạng sống của mình.
Gần vách núi này có nhiều dây leo chắc chắn.
Cũng nhờ có những dây leo này giảm va đập, Lâm Phong mới thoát khỏi số phận bị đập nát thành thịt vụn. Mạng sống còn nhưng không tránh khỏi bị trầy xước, va đập đến nứt xương, mới kiệt sức treo lơ lửng trên cây. Thanh niên không nghĩ ngợi gì, liền vung ra một luồng võ khí màu xanh đen.
Khi dây leo bị phá hư, con rắn độc đang thè lưỡi nhắm vào con mồi chuẩn bị tấn công cũng bị nổ tung thành từng mảnh.
Không còn bị rắn độc dòm ngó, cuối cùng Lâm Phong cũng thở phào nhẹ nhõm —— cô kêu trời không thấu, kêu đất không nghe, bị treo trên cây mấy canh giờ. Thêm vào đó, chưa hoàn toàn khỏi cảm lạnh, tay chân yếu ớt, tinh thần mệt mỏi, việc tự cứu mình cũng khó khăn.
Nhưng xui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lui-ra-de-tram-den/2940131/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.