Editor: Đào Tử
________________________________
Cố Trì chắc chắn mình không bị thương.
Vậy, những vết máu này từ đâu ra?
Anh ta và Khang Thời đồng loạt nhìn về phía Kỳ Thiện đang toát mồ hôi khắp trán, mặt mày tái nhợt. Khang Thời nắm lấy bàn tay Kỳ Thiện đang đặt trên tay áo Cố Trì, kinh ngạc phát hiện lòng bàn tay Kỳ Thiện không biết từ lúc nào đã có thêm một vết cắt ngang từ trái sang phải, da nứt toác, máu chảy ròng ròng.
Khang Thời hỏi: "Bị thương khi nào?"
Nhìn màu sắc máu tươi, hẳn là vết thương mới.
Cố Trì nói: "Lúc nhổ trại chưa có."
Từ khi đại quân xuất phát đến khi gặp quân phản loạn của Trệ vương do Công Tây Cừu dẫn đầu, trên đường không xảy ra sự cố nào, chứ đừng nói đến việc làm tổn thương một văn sĩ văn tâm như Kỳ Thiện. Phải biết rằng văn sĩ văn tâm có thể không giỏi những thứ khác, nhưng chắc chắn đã luyện thuần thục kỹ năng chạy trốn né tránh.
Nhìn vị trí vết thương, một hình ảnh lóe lên trong đầu Khang Thời, ý tưởng hoang đường nảy ra trong lòng anh ta. Để xác minh suy đoán của mình, anh ta đưa tay ấn vào ngực, vai và lưng Kỳ Thiện, qua lớp vải cũng cảm nhận được một số điểm khác thường.
Anh ta không dùng lực, nhưng Kỳ Thiện vẫn đau đến mức nhăn mặt.
Cố Trì vốn là người tinh tường, ban đầu không hiểu hành động của Khang Thời có ý gì, nhưng cũng nhanh chóng hiểu ra, mắt bỗng dưng mở to, quay đầu nhìn về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lui-ra-de-tram-den/2942136/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.