Chương 56: Không cho nổi
Tiếng ho trong điện thoại khiến người ta nghe mà sốt ruột, đầu óc Kỳ Ngôn cũng chấn động theo, huyệt thái dương giật đùng đùng lên. Cô nhíu mày lại, lập tức cúp điện thoại, không quay đầu chạy ra khỏi phòng 901.
Hôm nay là ngày nghỉ, Kỳ Ngôn dậy hơi muộn, tùy tiện ăn bữa sáng, ở nhà một mình thấy nhàm chán, muốn tới tìm Lục Tri Kiều. Chỉ có Nữu Nữu ở nhà, cô hỏi mẹ đi đâu rồi, cô bé chỉ biết mẹ ra ngoài, không biết đã đi đâu.
Cô gọi điện thoại cho Lục Tri Kiều, liên tục trong "trạng thái chờ", cuối cùng tới ban nãy mới gọi được, trái tim cũng thắt lại.
Bị bệnh, một mình đi bệnh viện.
Mấy chữ đơn giản này lướt qua đầu, Kỳ Ngôn lập tức cảm thấy ngạt thở, chạy về nhà nhanh như một cơn gió, rút quần áo trong tủ ra hỗn loạn mặc lên người, xách túi muốn ra ngoài.
Đột nhiên nhớ ra quên hỏi đang ở bệnh viện nào, Kỳ Ngôn lại gọi điện thoại, vừa đợi vừa đi vào nhà bếp, tìm một chiếc bình giữ nhiệt, đổ đầy nước nóng vào trong, cầm trên tay.
Lại là "trạng thái chờ".
Chuyện gì thế?
Che đậy? Chặn số? Hay là thật sự đang gọi điện thoại? Có thể nói chuyện với ai lâu như vậy chứ?
Trong lòng Kỳ Ngôn sốt ruột, xông ra trước thang máy, ấn ấn loạn xạ mấy cái, khi ấn trúng nút, đợi thang máy lên trên mở cửa, cô cúi đầu đi vào, ấn xuống tầng hầm, mắt nhìn màn hình điện thoại, tiếp tục gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luon-co-giao-vien-muon-moi-phu-huynh/2268133/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.