Khi các phóng viên củ tòa báo tìm đến nhà họ Diệp thì Điền Điền đang chăm sóc mẹ cô ở bệnh viện . Chuyện xảy ra khi bà Điền Quyên đang trực ca. Theo lời y tá trưởng, sáng sớm bà đến nhận ca đã thấy có gì đó bất thường, tinh thần có vẻ lơ đãng. Kết quả, chưa đầy nửa tiếng, khi đưa mẫu thử của bệnh nhân đến khoa hóa nghiệm, xuống cầu thang bộ, bà không cẩn thận bị hụt chân, cả người lăn từ trên cầu thang xuống. Khi đó, bà mê man bất tỉnh, và được đưa đến phòng cấp cứu. Bắc sĩ kiểm tra kỹ càng, chuẩn đoán xương cánh tay phải và xương sườn thứ chín bên trái bị gãy, ngoài ra có dấu hiệu não bị chấn động nhỏ, cần phải nằm viện điều trị.
Nhận được điện thoại của bệnh viện, Điền Điền kinh hãi thất sắc. Cô vừa lo lắng vừa sợ hãi khóc òa lên. Y tá trưởng vội an ủi coo trong điện thoại. “Đừng lo lắng quá! Vết thương của mẹ cháu không nghiêm trọng lắm đâu. Từ từ rồi bà sẽ khỏe lại thôi.”
Dù biết vết thương không quá nghiêm trọng, nhưng Điền Điền vẫn rất lo. Vì rõ ràng tai nạn do lơ đãng lần này là ảnh hưởng từ chuyện bố cô bị tai nạn xe năm xưa. Cô sợ bà sẽ lại giống như năm đó, suốt một thời gian dài ở trong tình trạng như bị thôi miên, càng sợ vì chuyện này mà mẹ cô lại phải uống thuốc chống trầm cảm lần nữa.
Từ sau khi mẹ Điền Điền bị thương phải nằm viện, ngày nào cô cũng ở trong bệnh viện chăm sóc bà. Cô mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luon-co-nguoi-doi-anh/2493539/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.