Phải chăng là hồ yêu hoạ quốc
Tiêu Thận người này, Tái Hữu đế tin tưởng không nghi ngờ. Khi Tiên đế băng thệ có bốn vị phụ thần, thân mang trọng trách, sau này khi Tái Hữu đế chấp chính triều cương đã cáo lão hồi hương, còn lại hai vị là Tiêu Thận và Nhan Hoài Tín. Nhan Hoài Tín trợ lực Tái Hữu đế bình định Bát Vương chi loạn, công lao vô kể, không thể xóa mờ, nữ nhi dưới gối đang chấp chưởng Phượng Ấn, bản thân đứng hàng Hữu Tướng dưới một người trên vạn người. Thoái ẩn quan trường, trưởng tử Nhan Tốn dù tuổi còn trẻ nhưng mọi chuyện trên triều đình đều thu xếp thuận lợi, thanh danh càng tăng.
Thái tử Hoằng mất sớm, ngôi Trữ quân bỏ ngỏ, các thế lực trong triều như mạch nước ngầm, rục rịch không yên.
Tái Hữu đế sinh thời yếu ớt, hai năm trước Hoàng hậu tạ thế, tinh thần càng lúc càng sa sút, không thiết ăn uống, bệnh cũ tái phát. Y chính[1] của Thái Y viện bắt mạch chẩn bệnh, uống thuốc rồi lại thấy chẳng mấy hiệu quả, chỉ có thể căn dặn Hoàng đế đừng vất vả lo lắng, nên tĩnh dưỡng nghỉ ngơi. Nếu không phải hiện đang có hạn hán mất mùa, việc Hoàng đế mười ngày nửa tháng không thượng triều cũng là chuyện thường. Đạo trị quốc, trên làm gương, dưới noi theo, quan lại cũng thành ra lười biếng.
[1]: Quan lại của Thái Y viện. Thời Thanh có Thái y, thời Minh có Y chính.
Hôm nay, Thái Hòa điện đông đúc, quan lại đứng theo lễ chế Văn Đông Võ Tây, phẩm cấp phân theo sắc quan bào, bên ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luong-do-ky-su/1400777/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.