Nguyện thân như ánh trăng soi sáng,
bầu bạn theo ngàn dặm quân hành.
Thái hậu lấy thân phận Thái hậu, ban một đạo chiếu chỉ, tự phế Hậu ngay trong Đại điển đăng cơ của Hoàng đế, chiếu ra khi Thái hậu vẫn là Thái hậu, theo lý không ai bác được. Nhưng chuyện xảy đến quá nhanh, trên dưới chưa kịp định thần, ngày hôm sau một đạo thánh chỉ khác đã được ban ra. Hoàng đế lập Hậu. Chẳng phải ai khác, lại chính là nữ nhi Kim Lăng Nhan thị. Chẳng cần nhiều lời, đạo thánh chỉ này khơi lên sóng to gió lớn đến mức nào.
Trước ngự tiền, quân cương quyết không đổi, thần kịch liệt phản đối, dù là đã có lệ thời Thế Tông[1], nhưng nay lại là quân vương và Thái hậu! Nhưng trong chuyện này, lùi bước nhìn lại, e rằng Thái hậu mới là người nhận nhiều phỉ bang chỉ trích hơn cả, bao nhiêu đời nay cũng chẳng thiếu chuyện Thái hậu lộng quyền, âm thầm thao túng bức bách Hoàng đế.
[1] Tấn triều Thế Tông hoàng đế, 200 năm trước, bối cảnh của Quy Tự Dao.
Vào hạ, Túc Châu gặp hạn, tặc đạo thịnh hơn nhân đạo, lòng dân lung lay không yên, phỏng rằng, thế chính là do quân vương vô đạo, thượng bất chính thì hạ tắc loạn đấy. Cứu hạn còn chưa xong, ở Hải Châu nơi ấy đã lục đục chiến sự, quân của Hải Châu vệ và quân Lãng Cơ rơi vào cục diện giằng co căng thẳng, triều đình dốc toàn lực ứng phó, việc trở tay cũng đã là không dễ. Chuyện dời đô về Kim Lăng đành gác lại, mà ở nơi Hoàng thành Yến Kinh này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luong-do-ky-su/467162/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.