Đến trước chữ Tình lại thúc thủ vô sách
Chín ngày, đã chín ngày trôi qua kể từ ngày ấy Thái hậu tới giúp Đường Oanh bôi thuốc. Đã chín ngày liên tiếp hai người không gặp. Dù có suy nghĩ phán đoán, tưởng tượng ra mọi loại tình cảnh cũng không ngờ được lúc này hai người lại ở đây đối mặt, hòa hợp như thể mọi chuyện vẫn như xưa.
Khóa như dải lụa mềm mại quấn quanh gáy ngọc, người đứng sau giúp cài khóa vô cùng ôn nhu dịu dàng, ngay cả hương sơ lãnh phảng phất quanh quẩn cũng quen thuộc như vậy. Trong lòng cũng nhẹ nhõm đi nhiều, Đường Oanh cười nhạt: "Không có người tới, có lẽ ta cũng quên mất hôm nay là ngày gì."
Vò rượu Thái hậu vừa đặt trên tháp chính là vò rượu hơn một năm trước Đường Oanh lấy về từ chỗ Sở Vương. Ngày ấy nói đợi đến khi Đường Oanh thành niên, khi ấy sẽ rót rượu uống mừng.
Nữ tử đến tuổi cập kê luôn có tiệc mừng, huống hồ đây là người ngồi trên ngôi cửu ngũ. Nhưng năm nay không có yến long trọng, lại thêm Hoàng đế ngã ngựa bị thương, sức khỏe không tốt, vẫn là nên tĩnh dưỡng thì hơn. Thái hậu phân phó ngay đến gia yến cũng giảm bớt, vương công tôn tử văn võ đại thần dâng lễ là được rồi.
Tiền triều hậu đình tuy không thiết yến, nhưng lễ vẫn không thể thiếu. Trì Tái dâng danh sách lên, vật nào vật nấy đều là vô giá. Đường Oanh đều nhận cả, âm thầm sung vào quốc khố, tương lai còn dài, đời này hay đời sau nữa, nếu có lúc xã tắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luong-do-ky-su/467186/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.