Từ chỗ Thiết Vân lão tổ đi ra, Mộc Phàm dẫn Trình Chu, Dạ U tới một vườn đào, trong vườn đào, có mấy đệ tử đang bận rộn.
Trong vườn đào, đầy những quả đào, đào trắng hồng, nhìn phấn phấn, rất đáng yêu.
Trình Chu nhìn Mộc Phàm, hỏi: "Vườn đào này đều là của phụ thân ngươi?"
Mộc Phàm gật đầu, nói: "Đúng vậy."
Trình Chu: "Những quả đào này nhìn rất tốt!"
Mộc Phàm đi phía trước, giới thiệu với hai người: "Trong vườn đào này trồng là đào Phi Hà (飛霞桃),còn gọi là Thiên Lý Khiêu Nhất Đào (千裡挑一桃),nghe nói, trong một ngàn quả đào, thường có một quả đào biến dị, đào biến dị có một số hiệu quả thần kỳ, tu sĩ Luyện Khí ăn vào, trực tiếp tăng một giai thậm chí hai giai, tu sĩ Trúc Cơ ăn vào cũng có cơ hội lớn đột phá, đáng tiếc, đào biến dị và đào bình thường nhìn gần giống nhau, rất khó phân biệt."
Dạ U có chút nghi hoặc nói: "Phụ thân ngươi cũng không phân biệt được sao?"
Mộc Phàm lắc đầu, có chút tiếc nuối nói: "Không phân biệt được."
Thanh âm của Minh Dạ (冥夜) vang lên trong thức hải của Dạ U, "Mặc Trần nhãn lực kém như vậy, không phân biệt được, cũng không kỳ lạ."
Dạ U thầm cảm thấy may mắn, Minh Dạ không đột nhiên nhảy ra.
Trình Chu: "Nhiều đào như vậy, ăn không hết!"
Mộc Phàm gật đầu, nói: "Ăn không hết, trước đây vườn đào kết quả, đều sẽ tổ chức đào viên hội, để môn hạ đệ tử vào chọn một quả, chọn được quả gì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luong-gioi-chung-dien-dai-hanh/2889099/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.