Sau khi rời khỏi Thiên Nhất giáo, tôi một đường chạy thẳng tới Tử Thần phái. Ác mộng kia khiến cho tôi hằng đêm không dám nhắm mắt, khi nhắm mặt lại, chính là dáng vẻ Tô Mạc Phi máu tươi đầy người, tôi rất sợ Tô Mạc Phi thật sự có chuyện bất trắc.
Sau năm ngày, khi tôi nóng vội sải bước cuối cùng lên bậc thang, chân còn chưa đứng vững, mấy bóng người từ trên trời nhảy xuống.
“Đứng lại! Người nào tự ý xông vào bổn phái?”
Một người hiện thân lớn tiếng quát tôi, ngăn tôi ở trước cửa lớn Tử Thần phái. Tôi cất bước tiến lên, cũng bất chấp tất cả, gấp giọng hỏi gã ta: “Tô Mạc Phi, Tô Mạc Phi trở về chưa?”
Người nọ rõ ràng sửng sốt, giây lát sau trả lời: “Ngươi là ai? Tìm nhị sư huynh có chuyện gì?” Hắn vừa mới dứt lời, một gã đệ tử đứng ở bên cạnh gã sắc mặt ngưng trọng kéo gã qua một bên, kề miệng nói nhỏ to vài câu, khoảng khắc đó, hai người còn quay đầu nhìn về phía tôi ánh mắt cũng có thay đổi.
Người nọ đi trở về tới, dưới tay ý thức địa sờ chuôi kiếm dắt trên thắt lưng, giọng điệu cảnh giác nói với tôi: “Nhị sư huynh không tiện gặp khách, cô nương mời trở về đi.”
“Tô Mạc Phi ở Tử Thần phái? Hắn có khỏe không?” Tôi nghe thấy ý gã nói Tô Mạc Phi đã muốn trở về, nhịn không được vui sướng truy hỏi tiếp nữa.
Người nọ cứng rắn đáp lời tôi, giọng điệu không tốt lắm: “Nhị sư huynh như thế nào, cô nương hẳn đã biết rất rõ ràng.” Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luong-su-nhu-thu-da-kieu/168787/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.