“Không cần.” Cuối cùng nhịn không được lôi tay nàng đứng lên, “Không cần phải khách khí như vậy.”
Y ổn định làm tâm tình, lại chợt cảm thấy lòng bàn tay lạnh lẽo, “Sao lại lạnh như vậy?”, không khỏi nhìn bàn tay mình đang nắm, khớp xương rõ rành, gầy đến mức không thừa một tí thịt.
“Nàng..”
Nàng lại giống như phải bỏng, lập tức rút tay, đôi mắt ánh lên vẻ như chán ghét, lòng y trống trải.
“Nàng tìm ta có chuyện gì?” Y chuyển đề tài.
Thiên Âm ngẩng đầu, tay nắm thật chặt, như quyết tâm điều gì đó
“Người đã nói, nếu có chuyện gì… Có thể tới tìm người. Không biết lời này thật hay giả.”
Diễn Kỳ gật đầu, y thật tâm muốn bù đắp cho nàng, “Tất nhiên là thật, ta sẽ tận lực giúp nàng.”
“Như vậy…” Mắt nàng trầm xuống, cắn răng, “Thỉnh thái tử điện hạ, hủy bỏ hôn ước giữa U Nhu và Yêu Hoàng”.
“Hóa ra là bởi vì chuyện này.” Diễn Kỳ nhíu mày căng thẳng, hết sức khó xử, “Việc này Viêm Kỳ sáng sớm đã tới tìm ta, chỉ đây việc là do phụ quân đã quyết định, ta không thể làm chủ được”.
“Nếu như ngay cả người cũng không giúp được một tay, vậy không còn có người khác có thể giúp”.
Diễn Kỳ tay nắm thật chặt, không phải y không muốn giúp, ngay từ đầu y đã phản đối chuyện này, “Thế nhưng… ý chỉ của phụ quân, cho tới bây giờ sẽ không dễ thay đổi”.
Phịch một tiếng, Thiên Âm quỳ xuống, “Ta van cầu người, giúp bọn họ đi. U Nhu sao có thể giả đi như vậy được, nàng ấy có thể chịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luong-tien-kho-cau/2351266/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.