Chu Lão Bát nghe nàng nói muốn mượn bội đao của mình, lập tức trở nên cảnh giác.
"Ngươi dùng đao làm gì?”
Hách Tri Nhiễm nhún vai, cầm cành cây đưa về phía trước.
"Ta muốn gọt nhọn cành cây này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, buổi trưa mọi người có thể thêm món mặn."
Chu Lão Bát không có đi đoán cái gọi là món mặn là gì, trong lòng suy nghĩ, một tiểu nữ tử, chắc nàng cũng không dám nói dối đâu.
Vì thế, hắn ta không tình nguyện gỡ bội đao xuống giao cho Hách Tri Nhiễm.
Hách Tri Nhiễm gọt nhọn cành cây ngay trước mặt Chu Lão Bát.
Nàng trả lại đao, quay người trở về bờ sông.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, nàng cởi giày thêu dưới chân, xắn ống quần lên đi xuống sông.
Các nữ quyến Mặc gia nhìn một loạt động tác của Hách Tri Nhiễm, bọn họ vây lại sang đó.
"Hách thị, con muốn làm gì?" Mặc lão phu nhân sốt ruột hỏi, chỉ thiếu chưa đi xuống sông kéo người lên.
"Đúng vậy, Cửu đệ muội, muội đang làm gì vậy?"
Hách Tri Nhiễm xoay người làm động tác ra hiệu im lặng, sau đó tiếp tục đi vào giữa sông.
Nước sông cũng không sâu, Hách Tri Nhiễm đi ra xa vài mét, mực nước mới vượt qua đầu gối nàng.
Hách Tri Nhiễm đứng lại, sau khi khóa mục tiêu, đ.â.m mạnh đầu nhọn của cành cây xuống mặt nước. Tiếp theo, nàng nhanh chóng lật xoay cành cây, vung về phía bờ, một con cá trích lớn tươi sống rơi trước mặt các nữ quyến Mặc gia.
"Các tẩu tẩu, cất kỹ cá."
Hách Tri Nhiễm không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/696491/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.