Cả người Mặc Cửu Diệp lập tức ngã về phía sau.
Hách Tri Nhiễm nhanh tay đỡ được Mặc Cửu Diệp.
Dựa theo kinh nghiệm thầy thuốc mà nói, nhất định là hắn đã bị trọng thương.
Không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều, Hách Tri Nhiễm sử dụng ý niệm đưa người vào phòng phẫu thuật.
Nàng cởi toàn bộ áo ngoài của Mặc Cửu Diệp xuống, áo lót màu trắng bên trong đã bị nhuộm thành màu đỏ.
Hách Tri Nhiễm không chút do dự cởi toàn bộ y phục của Mặc Cửu Diệp, mặc dù kiếp trước đã thấy qua vô số vết thương, thế nhưng nàng vẫn bị vết thương trên người Mặc Cửu Diệp dọa sợ ngây người.
Trên người vẫn ổn, chỉ là trầy xước ngoài da, xem ra cũng không có tổn thương đến nội tạng.
Nhưng trên bụng lại không giống vậy, chỗ đó chẳng những bị lột mất lớp da bên ngoài, mà mơ hồ còn có thể thấy cơ quan nội tạng bên trong.
Không hiểu sao Hách Tri Nhiễm cảm thấy chua xót trong lòng.
Hắn bị thương nặng như vậy, rốt cuộc là làm sao có thể kiên trì nổi?
Vì cứu nàng, lại còn chủ động nhảy xuống vách đá.
Đây không phải là muốn c.h.ế.t sao?
Không có nhiều thời gian để đau lòng, Hách Tri Nhiễm xoa đôi mắt có chút đỏ, bắt đầu tiến hành phẫu thuật khâu lại giúp Mặc Cửu Diệp.
Ba giờ trôi qua, cuối cùng Hách Tri Nhiễm cũng xử lý tốt vết thương nghiêm trọng nhất trên bụng Mặc Cửu Diệp. Ngay sau đó nhân lúc thuốc mê còn công dụng, nàng nhanh chóng khâu các vết thương còn lại.
Thấy trên người Mặc Cửu Diệp dính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/696732/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.