Mặc Sơ Hàn theo sức nương đứng dậy.
“Nương, nhỉ tử...”
Ngay khi Mặc Sơ Hàn định giải thích gì đó, Mặc Cửu Diệp tiến lên một bước.
“Nương, thân thể Bát ca bị thương, bây giờ còn rất suy yếu, những chuyện này không bằng để sau hãy hỏi."
Mặc lão phu nhân đương nhiên hiểu ý Mặc Cửu Diệp, đơn giản chính là nơi này năm người mười ý khó mà nói.
Vừa rồi bà ấy cũng quá quan tâm Mặc Sơ Hàn, mới xem nhẹ đạo lý này.
Lúc này, Bành Vượng cũng mang theo một đám quan sai chạy tới xem xét tình hình, Phương gia cùng đồng dạng Tạ gia ở phụ cận vây xem.
Vừa mới nghe mấy người nói chuyện, bọn họ đã biết thân phận của Mặc Sơ Hàn.
Tuy rằng bọn họ đối với Mặc Sơ Hàn c.h.ế.t đi sống lại cảm thấy mờ mịt, nhưng đều là thật lòng cao hứng thay Mặc gia.
Bành Vượng thức thời nhất, khoát tay với người vây xem.
"Người một nhà Mặc gia muốn ôn chuyện, không có chuyện gì của các ngươi, đều giải tán đi!"
Mọi người nghe lời nhao nhao tản ra.
Mặc Cửu Diệp nhìn sắc trời, còn cách hừng đông một chút.
"Bát ca, huynh vào trong lều của ta nghỉ ngơi trước, có chuyện gì chúng ta từ từ nói."
Nghe vậy, Ngũ tẩu đi lên.
"Cửu đệ, ta và Bát đệ muội ở chung một cái lều, ta mang đồ đến chỗ nương và Hàm Nguyệt chen chúc một chút, bảo Bát đệ đến chỗ Bát đệ muội."
Không đợi Mặc Cửu Diệp mở miệng, Mặc lão phu nhân dẫn đầu đồng ý: "Ừ, như vậy thích hợp, nhìn dáng vẻ Sơ Hàn rất suy yếu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/696884/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.