Mặc Cửu Diệp nói một cách tràn đầy thành ý, nể mặt đủ cho hai người.
"Vương gia là dự tính để bọn ta lấy thân phận gì quản lý đất phong giúp ngươi đây?" Phương Truyền Châu từ đáy lòng là đồng ý, nhưng ông ta cũng biết rõ ràng thân phận của mình, tuy ông ta cũng nghĩ được cách giống như Mạnh Hoài Ninh, nhưng ông ta cảm thấy vẫn là Mặc Cửu Diệp nói ra lời này tốt nhất.
"Sau đó ta sẽ viết thư cho hoàng thượng, nhờ người sai người lật lại án giúp hai vị thúc thúc, trước khi hai vị thúc thúc rửa sạch tội danh, chỉ đành thiệt thòi hai người tí."
Tuy Mặc Cửu Diệp không nói rõ thiệt thòi bọn họ phải như thế nào, nhưng trong lòng hai người đều biết rõ.
Tạ Thiên Hải tỏ thái độ trước: "Vương gia hãy yên lòng, cho dù để ta lấy thân phận quản gia vương phủ để làm những việc này, ta cũng không hề oán trách."
Ở vương triều Đại Thuận, quản gia của quan lại rất có "Quyền lợi" đấy, nói cách khác, chính là sự lợi hại của chó cậy thế chủ.
Bởi vậy, quản gia của những gia đình quyền quý tại vương triều Đại Thuận, là tồn tại mà rất nhiều người giận nhưng không dám nói gì, một cẩu nô tài cũng khoa tay múa chân khắp nơi, khiến người ta khinh thường nhưng lại không thể trêu chọc, thanh danh tốt cực ít.
Nếu như Phương Truyền Châu và Tạ Thiên Hải muốn giúp Mặc Cửu Diệp tạm thời quản lý công việc đất phong, rất có thể phải chịu tiếng xấu chó cậy thế chủ.
Thế thì sao?
Trong lòng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/698666/chuong-1245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.