Lệ Trọng Mưu từ chối mọi lời mời xã giao bởi tối nay anh muốn dành thời gian tham dự một “hội nghị” vô cùng quan trọng.
Chủ đề chính là việc Lệ thị tới đây sẽ cấp vốn xây dựng kế hoạch lâu dài ở Mĩ.
Ở đầu bên kia họp cùng Lệ thị là vị CEO cấp cao của tập đoàn đồng hợp tác. Mối quan hệ giữa anh ta và Lệ Trọng Mưu rất tốt đẹp. Thói quen của Lệ Trọng Mưu là làm việc trong thư phòng, vì thế bối cảnh hiện tại vị CEO kia đã quá quen thuộc.
Đêm nay thời gian nhàn rỗi quá nhiều, hai người đàm phán công việc xong xuôi mà vẫn còn sớm. Việc công bàn xong thì luận đến việc tư.
“Ở nhà à?”
“Ừ, ” Lệ Trọng Mưu gật đầu, “Cậu thì sao?”
“Công ty.”
“Khuya thế này còn chưa về?” Theo Lệ Trọng Mưu được biết thì người kia rất yêu gia đình cơ mà?
“Bị vợ đuổi ra ngoài.” Giọng điệu người đó bất đắc dĩ.
Lệ Trọng Mưu nghe vậy gật đầu.
Cả hai đều là người có tính cách lạnh lùng, nói về gia đình đúng là chuyện hiếm lạ. Những việc còn lại Lệ Trọng Mưu cũng không tiện hỏi nhiều. Nhưng anh cảm thấy dường như đêm nay có hơi khác biệt. Khác ở chỗ nào? Anh không rõ nữa.
“Sao thế?” Lệ Trọng Mưu vẫn tiếp tục chủ đề.
“Con gái mới sinh, buổi tối cứ khóc suốt. Tôi chỉ ‘cảm thán’ có đúng một câu, thế là bị đá ra khỏi nhà.”
Oán trách à? Tự dưng Lệ Trọng Mưu bật cười. Nhân vật tàn nhẫn trên thương trường này không biết đã giẫm lên hài cốt và tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-lam-bach-sac/1898029/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.