Đông Đông đuổi theo mấy bước rồi quay người đi về phía Lâm Y, nụ cười sáng lạn trong chớp mắt đã trở lại, 'Lâm Y, thật ngại quá, mình mua bó khác tặng bạn ... Ừ, sao lại rảnh rỗi mà trở về vậy?'
'Trở về chơi mấy hôm!'
'Muốn đi đâu khiêu vũ?'
'Đi đâu cũng được ...' Lâm Y vốn không muốn khiêu vũ, chỉ là cố tình làm vậy để chọc tức người đàn ông kia thôi! Cô vừa nói vừa ngồi vào xe của người thanh niên: 'Đông Đông, gọi thêm mấy bạn học nữa đến chơi đi!'
'Được, em muốn gọi ai?' Đông Đông đồng ý ngay, chỉ cần là Lâm Y thích, cái gì cũng đều được ...
Tại một hội quán khiêu vũ, đèn hoa đủ màu, âm nhạc dập dìu, nơi sàn nhảy từng cặp từng cặp đang ôm nhau khiêu vũ, Lâm Y cùng mấy người bạn học ngồi nơi một chiếc bàn nhỏ gần sàn nhảy cười cười nói nói, đang đợi phục vụ mang đến nước uống và thức ăn ...
Đông Đông thật chu đáo ngồi bên cạn Lâm Y, ân cần giúp cô lấy thức ăn nước uống, vừa nghe một điệu nhạc khác vang lên, hắn đã vội vàng vươn tay về phía Lâm Y: 'Lâm Y, chúng ta nhảy một điệu nhé?'
'À, được!' Lâm Y đứng dậy theo Đông Đông ra sàn nhảy nhưng khi tay Đông Đông vừa đáp xuống eo Lâm Y thì tất cả đèn của sàn nhảy chợt sáng lên, âm nhạc cũng chợt ngừng lại, người trong sàn nhảy ai nhấy đều kêu ồ lên, nhìn quanh như tìm hiểu xem vì sao ...
Ngay sau đó đã thấy khói cuồn cuộn bốc lên từ trong phòng phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/1634080/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.