'Bây giờ cô lập tức gọi điện thoại cho cô ấy, hỏi xem đang ở đâu!' Lãnh Nghị chau mày, nhìn màn đêm dày đặc ngoài cửa sổ, lạnh lùng ra lệnh.
'Ồ!' Tiểu Mạn vội vàng cầm điện thoại lên ấn phím, theo tính tình của Lâm Y, chuyện xảy ra trong bữa tiệc sinh nhật đó cùng những lời đồn thổi ác ý trên báo, chắc chắn là bạn ấy chịu không nổi, nhưng Lâm Y không phải vẫn luôn cho rằng không thể tin những gì báo chí viết sao? Vậy lần này vì sao bạn ấy phải rời đi chứ? Chẳng lẽ những gì trên báo viết là thật sao?
'Lâm Y ...' Điện thoại rất nhanh đã có người đón, ánh mắt sắc bén của Lãnh Nghị đang nhìn vô định ngoài cửa sổ chợt thu lại, nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại trên tay Trương Tiểu Mạn, đầu bên kia tiếng ồn ào truyền đến rất rõ ràng; Tiểu Mạn không tự chủ được liếc về phía người đàn ông cao lớn bên cạnh một cái, nuốt nuốt nước bọt, khẩn trương hỏi: 'Bạn đang ở đâu?'
'Mình đang ở ngoài ăn cơm!' Trong một gian phòng bao sang trọng của một nhà hàng lớn, một đám người đang hào hứng so tài uống rượu, để nghe được điện thoại rõ hơn, Lâm Y đứng dậy đi ra ngoài cửa, 'Tiểu Mạn, có chuyện gì sao?'
'Lâm Y ... bạn với Lãnh tổng rốt cuộc là thế nào?' Tiểu Mạn nhìn Lãnh Nghị đang đứng ở bên cạnh, giọng đè xuống đến mức thấp nhất.
Bước chân Lâm Y chợt khựng lại, thoáng dừng một giây rồi chậm rãi kéo tay nắm cửa, nhàn nhạt hỏi: 'Bạn lại nghe được gì sao?'
'Nhanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/1634158/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.