Càng nghĩ đáy mắt Lâm Y càng thêm ảm đạm, cô cắn môi, nhẹ nhàng xoay người lại, đưa lưng về phía hắn, không chuyện, mình phải tìm cho được chứng cứ chứng minh mình không bị bệnh hoang tưởng, là Tịch Họa thật sự muốn hại cục cưng...
Chiều hôm sau, hai chiếc xe ô tô nối đuôi nhau nhanh chóng tiến vào một trang viên tư nhân rộng rãi đầy khí thế ở bên sườn núi ở một vùng ngoại ô, xe chạy đến trước cổng chính của trang viên thì dừng lại, Lãnh Nghị mang mặt nạ vội vã xuống xe, chiếc mặt nạ lạnh lẽo phối hợp với thân hình cao ngất cùng khí thế lãnh liệt trời sinh của hắn khiến người ta thoạt nhìn vào có một cảm giác áp bức cực kỳ.
Bên trong phòng họp dưới tầng ngầm của trang viên, Lưu Dũng và Lý Tân đã ngồi đó đợi sẵn, khi thấy cửa phòng họp mở ra rồi Lãnh Nghị tiến vào, cả hai vội đứng dậy cung kính cúi chào, 'Thiếu gia!'
Lãnh Nghị khẽ gật đầu, hắn đi đến vị trí chủ tọa ngồi xuống, thuận tay tháo mặt nạ xuống đặt trên bàn, thân hình cao lớn hơi ngả về phía sau lưng ghế, Lưu Dũng và Lý Tân cũng ngồi xuống rồi giọng trầm thấp đầy từ tính mà đầy uy nghiêm của Lãnh Nghị vang lên: 'Nói về chuyện người tài xế lái xe tải và kết quả điều tra các cuộc điện thoại của Tịch Họa trước!'
'Dạ, thiếu gia!' Lưu Dũng gật đầu rồi bắt đầu báo cáo, 'Chúng tôi đã điều tra tất cả những người mà người lái xe tải có tiếp xúc mật thiết lúc còn sống, sau khi loại trừ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/1634407/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.