Đôi mắt to tròn của Linh Nhi lóe sáng, cô nhìn Lâm Y nhẹ gật đầu, 'Thiếu phu nhân, xe còn chưa đến, cô nghỉ ngơi một lúc trước đi!'
Khoảng hai giờ chiều lúc Lâm Y còn đang nghỉ ngơi trong phòng ngủ thì quản gia lên gõ cửa, nghe câu 'Mời vào!' của Lâm Y thì ông vội đẩy cửa vào, còn chưa bước vào phòng ông đã nhìn thấy chiếc vali đặt cạnh sofa, ông hơi ngẩn người, dè dặt nhìn Lâm Y, thấp giọng nói, 'Thiếu phu nhân... ngoài cửa có một chiếc xe đến, nói là do Từ tiên sinh phái đến đón cô trở về thành phố G?'
'Phải đó!' Lâm Y vội nhỏm dậy nhìn quản gia mỉm cười, 'Bác Trần, tôi định về thành phố G ở vài ngày!'
Quản gia thoáng chau mày, rõ ràng là thiếu phu nhân đang giận thiếu gia nên mới quyết định như vậy! Ông nuốt nuốt nước bọt, tiếp tục cẩn trọng quan sát sắc mặt của Lâm Y, hỏi tiếp: 'Nhưng tôi không nghe thiếu gia nhắc đến... thiếu phu nhân... cô, có phải nên nói với thiếu gia một tiếng rồi hẵng đi không?'
Quản gia còn nhớ năm ngoái khi Lâm Y một mình rời khỏi biệt thự nhà họ Lãnh, sau khi Lãnh Nghị trở về cơn giận của hắn lớn đến mức nào.
'Tôi gọi điện thoại báo cho anh ấy!' Lâm Y vẫn bình thản mỉm cười, cô biết quản gia lo lắng điều gì, thoáng suy nghĩ một giây rồi Lâm Y lấy điện thoại ra, ấn phím.
Lúc này Lãnh Nghị đang bước lên thang lên máy bay, hắn đang vội bay đến Nhật Bản, gặp mặt cô giáo Triệu Hà sau đó tranh thủ trở về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/1634413/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.