Lúc Lữ Thần bước vào phòng, Lãnh Nghị đang ngồi nơi sofa, hai chân bắt treo nhau, tay khoanh trước ngực, trên mặt vẫn là vẻ lạnh mạc thường thấy, khi ánh mắt sắc bén của hắn quét về phía Lữ Thần vừa tiến vào cửa, đáy mắt một mảnh mênh mông sâu thẳm, nhìn không rõ đang suy nghĩ gì.
Ngồi đối diện với Lãnh Nghị nơi sofa là Lý Tân, cô mặc một bộ đồ y tá màu trắng, trang điểm đơn điệu; mắt Lữ Thần hơi lóe lên, Lý Tân ra mặt, nhất định là có chuyện lớn...
Lý Tân thấy Lữ Thần bước vào, trên gương mặt lạnh lùng của cô chỉ lộ một ý cười nhàn nhạt, sau đó bình thản nói: 'Thiếu gia, tôi cáo từ trước!'
Lãnh Nghị nhẹ gật đầu, Lý Tân nói rồi đứng dậy, lấy từ trong túi ra một mái tóc giả thành thạo đội lên, lại đội mũ dành cho y tá lên sau đó mới đẩy xe thuốc nhỏ của y tá tuần phòng, lại quay về phía Lãnh Nghị khom lưng chào rồi mới đẩy xe đi...
Nhìn bóng lưng Lý Tân rời đi, lúc này Lữ Thần mới nhìn sang Lãnh Nghị, vừa hay bắt gặp ánh mắt Lãnh Nghị đang nhìn mình, đáy mắt Lữ Thần có chút xao động, hắn cười nhẹ, đầu hơi cúi xuống né tránh ánh mắt của Lãnh Nghị, lòng thầm suy nghĩ xem làm sao mở lời nhưng không biết nói sao mới phải, nhất thời ngồi ngẩn người không nhúc nhích mãi cho đến khi giọng nói lạnh mạc của Lãnh Nghị vang lên: 'Lữ Thần, cậu muốn gặp tôi, có chuyện gì sao?' thì Lữ Thần dường như mới hoàn hồn lại, hắn cắn môi, rốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/1634438/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.