Về chuyện đánh cuộc, Đan Hoành xem ra khá hơn một chút, ngây người trong quân doanh hơn chục năm khiến hắn không phải kẻ ngốc, trong quân ngọa hổ tàng long, kĩ năng đổ cục mà Đan Hoành học được đã lên tới mức phi phàm, hơn nữa đổ cục chính là loại luyện võ mà Đan Hoành thích nhất.
Nếu chỉ là đổ cục, Đan Hoành không có hứng thú, ngay có cả nhiều người đứng xem hắn cũng không có hứng thú.
Ngươi nghĩ xem, đổ cục tốn mất một canh giờ, núi bạc bên người hai ngươi là một chồng núi nhỏ, duy nhất khác nhau là sau một hồi, một bên ngày một cao, một bên ngày một thấp, người thua không thèm quan tâm, người thắng bộ dạng cũng không có hứng thú, loại đánh cuộc này có gì thú vị? Đan Hoành nhìn người đối diện khí thế trầm tĩnh, chỉ là liên tục ngáp liền mấy cái.
Đan Hoành cảm thấy, có tiền không sợ thua, có điều chơi cũng sẽ không có hứng thú nữa, Đan Hoành ngồi lâu cảm thấy phiền chán, đập bàn đứng lên.
“ Không chơi nữa, không có ý nghĩa, thu cục, vị tiểu huynh đệ, có cơ hội chúng ta tìm một nơi an tĩnh chơi cá cược cởi quần áo, nhớ kĩ mặc phải nhiều món y phục vào.”
“Quả thật là buồn chán, vậy thu cục thôi”.
Thủ hạ của người che mặt đang định vươn tay thu lại ngân phiếu thì một đại đao xẻ xuống bàn.
“Thấy hai vị đều là những người có tiền, có thể thuận tiện cho ta mượn tiền tiêu?”
“Không có cửa đâu!”
“Không có cửa đâu!”
Gần như cùng một lúc, Đan Hoành cùng người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-manh-hoang-phi/361386/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.