Cố Thương nâng mắt nhìn Lâm Đại Minh, sự hận thù cùng đau đớn hiện trêи đôi con ngươi u tối. Nuốt ngụm máu còn xót lại trong miệng, vị tanh nồng khiến cô buồn nôn. Cô vô lực hé miệng thở nặng nề từng đợt. Bụng cô đau quá…Lâm Đại Minh thản nhiên nhìn đáp lại, ánh mắt hắn vẫn bình lặng như cũ điều này gây thêm rắc rối cho Lý Cung Lương trong việc thăm dò tâm tư hắn. Nam Triết bật cười thật lớn, liên tiếp đánh đấm vào bụng Cố Thương. Hắn nào coi cô là một con người, mà đem cô thành bao cát, mỗi cú đấm đều dồn toàn bộ sức lực mà đánh đến.
Cố Thương đau muốn ngất lại bị cú sau thúc đau đến tỉnh, máu từ miệng không ngừng chảy ra, nhuộm đỏ một nửa chiếc váy trắng. Đôi cổ tay bị chói ngang trêи xà ngang giá chữ thập theo bản năng gồng mình giãy giụa chống đối, nơi cổ tay cọ sát với dây thép mảnh nhanh chóng bị dây thép cứa rách mảng da, máu theo đó mà tuôn trào. Tuy vậy, cô thà kêu rêи đầy đau đớn hơn là mở miệng cầu cứu kẻ máu lạnh đang bình thản vừa thưởng rượu vừa xem cô bị hành hạ như xem một bộ phim đầy kịch tính.
Bụng cô bị đánh liên tiếp vào với lực đạo không hề nhẹ, cơn đau quặn truyền lên đại não, thân mình cô run rẩy mạnh mẽ. Cô đau quá! Nỗi đau này nào phải từ việc bị đánh, một cỗ đau đớn khác lạ… Hình như, cô vừa mới mất đi thứ gì đó…
Nam Triết đánh đến tê cả tay, hắn đứng thở hồng hộc nhìn lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-manh-pho-dem/676452/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.