Ta cứ thao thao bất tuyệt, sắc mặt ửng đỏ, mồ hôi trên trán từng giọt rơi xuống. Cái này không thể trách là không có sức khỏe, dù gì ta cũng chỉ là một lão nữ sinh yếu đuối, từ sáng sớm cho đến giờ, bây giờ còn phải vác thêm một người đi đường xa như vậy, thân thể cùng khung xương sắp tan vỡ, một chút khí lực cũng không còn.
Thỏ Thỏ ngoan ngoãn dựa lên người ta, cũng không để ý đến ta đang phun mấy từ trách móc, thi thoảng lại dùng tay áo lau mồ hôi trên trán cho ta, hương thơm nhàn nhạt này cùng cảm giác quen thuộc không rõ ràng khiến mặt ta bị nhiễm đỏ, ta cắn răng một cái, bước đi nhanh hơn.
Các người nói coi nữ nhân bây giờ sao lại không sợ người lạ như vậy, đúng là thế phong nhật hạ* mà!
* thế phong nhật hạ: thời thế đổi thay.
Thời gian cũng không còn sớm nữa, Thái Dương công công cuối cùng cũng đến chân núi đi nghỉ rồi, ta kinh ngạc phát hiện Thỏ Thỏ trên lưng dường như nhẹ hơn thời điểm trước đó rất nhiều, hơn nữa không chỉ là nhẹ hơn một chút, trong lòng hơi nghi ngờ, không biết có phải mấy loại yêu ma quỷ quái gì hay không. Hay là giống như Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký bị Bạch Cốt Tinh hãm hại? Thân thể chợt lạnh lẽo, ta quay đầu nhìn Thỏ Thỏ, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đầy nhu tình kia, trong lòng lại rung động, vội vàng xoay người đi tiếp. Không đâu, không đâu, đần như vậy sao có thể là yêu tinh được chứ, ngay cả MP3
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-manh-tho-diep-sap/1480503/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.