Chỉ cần được ở bên cạnh người trong lòng, thì mỗi ngày đều là lễ tình nhân.
Đêm khuya trăng sáng khiến lòng người đê mê, Mẫn Hướng Hàng ngân nga một đoạn nhạc vui vẻ, chậm rãi bước ra khỏi bồn tắm.
Áo choàng tắm màu trắng bọc lấy thân hình cao gầy, mái tóc đen ướt nhẹp dính bên mặt, khiến anh trông quyến rũ hơn bình thường mấy phần.
Tắm rửa cạo râu xong, Mẫn Hướng Hàng nhìn mình trong gương, vẻ mặt hớn hở hài lòng cười một cái, từ từ mở cửa phòng tắm.
Nhẹ chân bước đến bên giường, cứ tưởng người bận rộn cả ngày sớm đã chìm vào mộng đẹp, nào ngờ cậu vẫn còn đọc sách.
Ánh đèn màu vàng cam hắt lên khuôn mặt Lệ Hàn Bân, tôn lên đường nét trên mặt vô cùng dịu dàng, thân hình thon gầy mềm mại như không xương tựa nghiêng trên giường, áo ngủ rộng thùng thình nửa kín nửa hở lộ ra một mảnh xuân quang.
Cậu vừa lật từ điển trong tay, vừa chau mày như đang trầm tư.
Lệ Hàn Bân đang tập trung cao độ nên không hề phát hiện có người đang chầm chậm tiến lại gần cậu.
"Hàn Bân yêu dấu, em thế mà vẫn chưa buồn ngủ à? Chi bằng mình vận động trên giường một chút đi!" Mẫn Hướng Hàng gác tay lên vai Lệ Hàn Bân, phả hơi vào tai cậu.
Nhưng Lệ Hàn Bân không buồn nhìn Mẫn Hướng Hàng một cái, khẽ né người, kéo xa khoảng cách của cả hai, lạnh lùng từ chối: "Tối nay không được, em còn phải nghĩ tên cho mấy đứa nhỏ." Nhớ lại lời nói vô tình của bọn nhỏ, một tiếng thở dài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-nien-tu-thuy/1788236/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.