Dịch: Thanh Kỳ
Biên: Hoàng Hi Bình
Trong miệng của Thực Lân thú phát ra một tiếng hí thê lương, giãy giụa càng kịch liệt.
Nhưng tay của Thiết Kiên giữ rất chặt, không để cho ống sắt lắc lư mảy may.
Chỉ thấy từng giọt dịch mật màu xanh lá như tia nước từ giữa ống sắt chảy ra, nhỏ vào trong "Nốt ruồi đen".
Tử Lân độc bên trong Nốt ruồi đen dường như tao ngộ phải thiên địch, điên cuồng khuyếch tán ra xung quanh, nhưng chưa lan được bao xa thì đã bị dịch mật màu xanh lá đuổi theo, hòa lại với nhau.
Nhanh chóng nhuộm ra một màu tím lốm đốm, giống như thuốc nhuộm pha với nước, từ từ phai nhạt, cho đến khi từng điểm một biến mất.
Thiết Kiên thấy thế, lập tức rút ống sắt ra khỏi tay Yến Tử và Thực Lân thú.
Hắn đưa ngón trỏ lên, từ đầu ngón tay nhảy ra một ngọn Xích Diễm, dò xét về phía miệng vết thương trên bụng của Thực Lân thú.
Chỉ nghe "xích lạp" một tiếng.
Trong phòng nhất thời bay lên một làn khói trắng, mang theo một hương vị thịt cháy tỏa ra.
Thiết Kiên cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy miệng vết thương của tiểu gia hỏa kia đã hoàn toàn khép lại, thay vào đó là một vết sẹo.
Lúc này, ánh mắt Thực Lân thú mang vẻ mệt mỏi, mặt ủ mày chau.
Thiết Kiên đặt nó vào trong lồng mây, đậy chiếc lồng lại để nó bên chân, sau đó tiếp nhận chiếc khăn từ Tiểu Toán Bàn, tinh tế lau lòng bàn tay của Yến Tử.
Sau vài lần lau chùi, lòng bàn tay của Yến Tử đã hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luyen-kiem/1345828/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.