Mùa hè ở trên núi so với các nơi khác lộ vẻ rực rỡ hơn, màu xanh của núi, màu xanh của nước, dòng suối nhỏ róc rách chảy từ trên đỉnh núi xuống, trườn qua sườn núi, chảy xuống chân núi hòa vào dòng sông, tỏa ra.
Giữa dòng suối, một cậu bé chừng hơn mười tuổi đang xoay người tìm kiếm gì đó, lúc đó, một cô bé chạy từ trên núi xuống, cô bé còn rất nhỏ, chừng bốn năm tuổi.
“Nhược nhi, sao vậy? Sao lại khóc?” Cậu bé nhìn cô bé khóc chạy tới, từ dưới nước đi lên, kéo cô bé lại, nhẹ nhàng lau nước mắt và nước mũi cho cô bé.
“Hức hức… Lôi ca ca… Hức… Mẫu thân không cho muội đi theo…” Cô bé vừa khóc vừa nói.
“Nhược nhi đừng khóc nữa, Lôi ca ca đưa muội đi chơi, được không?” Cậu bé nói.
“Nhưng Nhược nhi muốn cưỡi ngựa cùng mẹ, nhưng phụ thân không cho Nhược nhi đi, chỉ cho mẹ đi thôi, hức hức.”
“Cưỡi ngựa?” Cậu bé ngạc nhiên, “Vậy sư tổ đâu? Vừa rồi dì không phải vẫn ở cùng sư tổ hay sao?”
“Bán tiên gia gia bị mẹ đuổi đi rồi.”
‘Đuổi đi?” Cậu bé há miệng hỏi, kinh ngạc.
“Vâng.” Cô bé ra sức gật đầu, “Bởi vì Bán tiên gia gia xem tướng số cho muội nói muội sau này sẽ trở thành hoàng hậu, cho nên mẹ rất tức giận, nói gia gia toàn nói hươu nói vượn, rồi đuổi gia gia đi.”
Cậu bé đứng yên ở đó, sư tổ bị đuổi đi! Chẳng lẽ mẹ không ngăn cản sao?
Cô bé không để ý đến sự kinh ngạc của cậu bé, bởi căn bản cô bé còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luyen-tiec-nguoi-truoc-mat/229922/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.