Người dịch: LC
Diệp Ly Châu bị lăn qua lăn lại hơn phân nửa buổi tối.
Ngày ấy nàng đồng ý với Đề Kiêu rằng đêm tân hôn, Đề Kiêu bảo nàng làm cái gì thì nàng nhất định phải làm cái đó.
Với Diệp Ly Châu mà nói, đây thật ra là chuyện rất xấu hổ.
Ngày hôm sau, khi mở mắt ra thì đã là buổi chiều rồi. Đề Kiêu có mấy ngày chưa chạm vào nàng, cho nên rất nhớ.
Trước Diệp Ly Châu, hắn chưa từng chạm vào người phụ nữ nào khác, cũng chưa bao giờ muốn chạm vào đàn bà con gái. Mỗi lần làm chuyện này với Diệp Ly Châu, Đề Kiêu đều rất vui sướng.
Cảm giác mà nàng cho hắn thực sự là rất sảng khoái.
Có được nàng, Đề Kiêu mới hiểu được “Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu” là có ý gì.
Sau khi Đề Kiêu cảm nhận được Diệp Ly Châu tỉnh lại thì khẽ hôn một cái lên trán nàng.
Trong mắt của Diệp Ly Châu còn có một chút ánh nước, yêu kiều động lòng người, cũng cực kỳ nhu mì.
Đề Kiêu nhìn nàng, ôm nàng chặt hơn nữa: “Đêm qua mệt quá hả?”
Diệp Ly Châu nhận ra cơ thể có cảm giác không thoải mái, sắc mặt từ từ đỏ lên, màu đỏ hây hây lan ra từng chút một, đẹp như đóa hoa đào vậy.
Cuối cùng, nàng mới nhỏ giọng nói: “Chàng có thể đi ra ngoài không? Trời cũng sáng rồi, thời gian không còn sớm nữa, nên dậy thôi.”
Đề Kiêu cố ý dây dưa với nàng, hắn nói: “Gọi thêm một tiếng phu quân nữa. Gọi xong thì sẽ bỏ qua cho nàng.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-chau-trong-long-ban-tay/1033382/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.