“Haizz…”
Yến Hoa ngồi trên một tảng đá lớn, ngơ ngác nhìn đàn cá chép đỏ cam tranh nhau giành thức ăn trong hồ, như thể mất hồn mất vía.
Từ khi người nọ cùng Yến Thừa Khải vi hành Giang Nam, tâm hắn cứ luôn bất an.
Một cơn gió thổi qua, mặt hồ vốn đã bị đàn cá bơi lội lại càng thêm gợn sóng.
“Vương gia, gió nổi rồi… Người có muốn nô tài đi lấy áo choàng không ạ?”
“Không cần đâu… Ngươi đi lấy thêm thức ăn cho cá đi… A Ninh, khoan đã!”
Tên người hầu gọi là A Ninh dừng bước, cúi đầu chờ phân phó.
“A Điềm giờ nào thì về phủ?”
“Chắc là giờ Dậu sẽ về.”
“Ừm, nó mà về thì bế đến chỗ ta.”
Yến Hoa cúi đầu, vừa lấy chân cọ cọ bùn đất trên giày vừa thầm mắng Yến Thừa Khải đến tám trăm lần, rồi lại nhìn đàn cá tranh nhau ăn, trước mắt bỗng hiện lên một khuôn mặt trắng nõn thanh tú.
Đối với ai y cũng đều mang vẻ lãnh đạm, lạnh lùng xa cách, khiến Yến Hoa không khỏi bồn chồn, muốn trêu chọc y, chọc ghẹo y xem y xấu hổ sẽ ra sao, xem y tức giận sẽ như thế nào.
Nhưng rồi hắn bỗng nhớ đến An Doanh Viễn trong lòng hắn, hai má ửng đỏ, đôi mắt mơ màng cười nói: “Quay về, quay về…”
An Doanh Viễn.
Cái tên này từ khi hắn còn bé tí, cho đến tận bây giờ, đã trở thành một điều không thể thiếu đối với hắn.
A Điềm là do An Doanh Viễn sinh ra khi Yến Thừa Khải còn là Thái tử đi trấn thủ biên cương rèn luyện. Lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-dai-dao-cuong-bac-canh-huu-dong-ly/687943/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.