Khúc Phương tựa vào ghế sô pha, lười biếng nhìn cảnh tượng náo nhiệt, không ngờ cũng có người nhớ tới, thấy hóa ra là bà Mạc, cô cười nói: “Không cần, chỉ là rất nhiều quần áo tôi chưa thử qua, hơi khó chọn.”
“Vậy lấy hết đến đi cũng được.” Bà Mạc cảm thấy cô căn bản là không có mấy bộ quần áo coi được, chỉ muốn làm cô xấu mặt, vì thế lôi kéo nói.
Khúc Phương từ chối cho ý kiến nhún nhún vai, động tác tao nhã làm lòng người sinh ghen tị.
Bà Mạc nhìn thấy, trong thâm tâm cảm thấy cô có thể so với Molly nhà mình vì thế trong lòng càng thêm khó chịu , nói: “Nếu cô không có người đi lấy, tôi tìm người lấy giúp cô nhé.”
Nói xong, bà không đợi Khúc Phương trả lời, ngoắc gọi bồi bàn của tiệm, cho ít tiền bo đồng thời nói: “Cậu ghi lại địa chỉ của Khúc tiểu thư, đến nhà giúp cô ấy lấy quần áo một chút.”
Đã đến mức này, Khúc Phương không mở miệng không được nói: “Không cần , tôi gọi người đưa đến cũng được.”
Cô lấy di động ra, gọi cho quản lý khách sạn, bảo ông đưa quần áo đã mua hôm nay đến.
Bà Mạc cười nhẹ, bà nhìn Khúc Phương không vừa mắt, chờ cô phạm sai lầm, cho dù quần áo của cô có đưa tới, bà cũng phải cười nhạo cô, không thể không nói phụ nữ trời sinh đã có giác quan thứ sáu .
Phụ nữ lúc ở với nhau nói chuyện làm đẹp sẽ không biết chán, hơn nữa thời gian trôi nhanh, sau đó đồ của mọi người lục tục chuyển đến.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-hon-365-lan/1144271/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.