Hoắc Nam Phong ngủ thật sự ngon, hơi hơi nhíu mày. Áo khoác nhăn dúm dó, mặc ở trên người còn không có cởi ra, quần cũng không kéo lên, giở trò đồi bại xong lại lăn ra ngủ ngon lành.
Đổi lạo trước kia, Thẩm Thần sẽ giúp hắn tắm rửa, thay quần áo, nấu canh giải rượu cho hắn, làm hắn thoải mái dễ chịu ngủ một giấc, để tránh ngày hôm sau say rượu đau đầu.
Giờ này khắc này, Thẩm Thần ngồi ở mép giường, mặt không biểu tình mà nhìn Hoắc Nam Phong, bỗng nhiên cảm thấy người này thập phần xa lạ.
Rõ ràng gương mặt vẫn là bốn năm trước: Mày dày, mũi cao thẳng, ngũ quan thâm thúy, thời điểm cong môi lên, luôn cho người ta một loại cảm giác lạnh lẽo, sang trọng.
Giờ khắc này, Thẩm Thần bỗng nhiên ý thức được chính mình trước nay không hiểu rõ được con người Hoắc Nam Phong, vốn dĩ bốn năm chung sống cậu cảm thấy mình hiểu rõ, hoá ra chỉ là hiểu vẻ bề ngoài tốt đẹp của hắn thôi.
Con người thật của Hoắc Nam Phong, chính là như bây giờ, tàn nhẫn, bá đạo, ngang ngược, làm việc không từ thủ đoạn, mặc kệ chết sống của người khác, luôn là cao cao tại thượng nhìn xuống người khác.
Nếu là giết người không phạm pháp, cậu thật muốn động thủ giải quyết Hoắc Nam Phong ngay bây giờ!
Thẩm Thần suy nghĩ trong chốc lát, mặc kệ Hoắc Nam Phong nằm trên mặt đất, cậu ôm chăn sang phòng khách ngủ, không muốn cùng Hoắc Nam Phong ở chung một phòng.
Một đêm an bình.
Ngày hôm sau sáng sớm, Hoắc Nam Phong khi tỉnh lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-hon-nhat-thoi-sang-truy-the-hoa-tang-trang/1943260/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.