Buổi tối 7 giờ, màn đêm đã buông xuống, trên đường xe đi tấp nập, vừa đến lúc tan tầm phố xá đông đúc, phía xa xa đèn đường đã bật lên.
Hoắc Nam Phong mới vừa xã giao xong một bữa tiệc, vội vàng về biệt thự tìm Thẩm Thần, lúc này bị chặn phía trên cầu do có sự cố, phiền đến muốn chết, nhịn không được móc di động ra gọi điện thoại cho Thẩm Thần.
Loại này tâm tình này cùng năm đó hắn theo đuổi Thẩm Thần có chút tương tự.
Đương nhiên, Hoắc Nam Phong cũng không cảm thấy chính mình nên cùng Thẩm Thần một lần nữa bắt đầu, hắn cũng không có ý khác, chính là tâm ngứa, muốn nghe xem giọng nói của Thẩm Thần.
Kết quả gọi ba cuộc điện thoại, không người tiếp nghe, nhắn tin cũng chẳng ai xem.
Hoắc Nam Phong sắc mặt hơi trầm xuống, từ hộp thuốc lấy ra một điếu.
Không quá hai giây, hắn lại đem điếu thuốc nhét trở lại hộp, nghĩ vẫn là tính, tí nữa nếu ngửi được hắn một thân đầy mùi thuốc, tao hóa kia khẳng định trốn tránh hắn không cho hắn chạm vào.
Đại khái hơn hai mươi phút sau, dòng xe cộ rốt cuộc thông đường, nếu không phải bởi vì biển cấm chạy nhanh, nơi nơi đều là camera theo dõi, Hoắc Nam Phong nhất định phi như bay mà về nhà.
Gần đến 8 giờ, Hoắc Nam Phong trở lại biệt thư, mở cửa vừa thấy, trong phòng đen như mực, ấn xuống chốt mở bật đèn lên mới nhìn thấy Thẩm Thần cuộn tròn ở trên sô pha.
Đại khái là bởi vì quá mệt mỏi, Thẩm Thần ngủ thật sự ngon,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-hon-nhat-thoi-sang-truy-the-hoa-tang-trang/1943266/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.