Thẩm Thần nói Hoắc Nam Phong tìm tới Cố Tiêu, không phải là cho Hoắc Nam Phong cơ hội, mà là vì muốn cho Hoắc Nam Phong im miệng lại, đỡ phải cả ngày tới phiền cậu.
Cậu không cảm thấy Hoắc Nam Phong sẽ gọi Cố Tiêu tới.
Ai ngờ ngày hôm sau chạng vạng, cậu nghỉ trưa tỉnh lại, trong phòng khách nhiều hơn một người.
Một người cùng cậu tướng mạo có tám phần tương tự nhau.
Là Cố Tiêu.
Cố Tiêu tóc là một màu nâu hạt dẻ, quần áo mặc tùy ý, mặc một chiếc áo phông đơn giản, dưới thì mặt một quần jean màu lam nhạt đơn giản, ống quần được vén lên vài vòng, lộ ra mắt cá chân trắng nõn.
Cách ăn mặc này rất thường nhìn thấy, nhưng mặc ở trên người Cố Tiêu rất đặc biệt, chân tay thon dài cùng ngũ quan tinh xảo, cả người đều để lộ ra một loại khí chất sạch sẽ thân thiết.
Đặc biệt giống mọi người nói là đại thiếu gia ôn nhuận như ngọc, vừa thấy liền biết có được giáo dưỡng tốt đẹp, có thể thấy những từ ngữ tốt đẹp trên thế giới này đều có thể dùng để hình dung ra Cố Tiêu.
Thẩm Thần không thể không thừa nhận, Cố Tiêu trên người có một loại cuốn hút mê người khác rất kỳ lạ, liền tính Cố Tiêu không nói lời nào, chỉ là hướng chỗ đó vừa đứng liền đủ để gọi người thích. Khó trách Hoắc Nam Phong mê cậu ấy 6 năm.
Lúc Thẩm Thần âm thầm đánh giá Cố Tiêu, Cố Tiêu cũng nhìn chằm chằm Thẩm Thần, từ kinh ngạc đến kinh diễm, trên mặt biểu tình không che giấu chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-hon-nhat-thoi-sang-truy-the-hoa-tang-trang/542293/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.