Vũ Minh:
Cuối cùng Diệp Thị vẫn tuyên bố phá sản. Có lẽ là do luật sư đề nghị, cơ hồ Hân Ngôn bán sạch gia sản để trả nợ, được quan toàn xử nhẹ.
Nghe nói lúc trước Duy An đã âm thầm gây dựng công ty của riêng mình, nhân cơ hội này thu phần lớn nhân tài quản lý của Diệp Thị.
Mặc dù có lời đồn công ty mới rất mờ ám, lấy không ít tiền bạc từ Diệp Thị mới lập được, nhưng dù sao Diệp Thị đã chính thức bán đấu giá, những chuyện này không tra được nữa.
Mà trong lúc này, tôi và Lệ Nhã đang bận chuẩn bị cho hôn lễ.
Đã đến tuổi này, lại là lần kết hôn thứ hai, cảm giác của tôi không như lần kết hôn với Hân Ngôn, nhưng thấy ánh mắt chờ mong của Lệ Nhã, tôi biết hôn lễ với phụ nữ mà nói là chuyện lớn cả đời, vì để Lệ Nhã không quá thiệt thòi, tôi cố gắng chuẩn bị chu đáo hết.
“Vũ Minh, trễ thế này còn chưa nghỉ ngơi?”
Bây giờ là 1h30 sáng, tôi còn đang xem tài liệu cho hội nghị sáng mai, tiếng Lệ Nhã đột nhiên truyền tới từ ngoài cửa.
“Ừ, sắp xong rồi.” Tôi trả lời theo quán tính, mắt vẫn không dời khỏi tài liệu.
“Mấy ngày nay anh bận quá, nghỉ một chút đi!”
Lệ Nhã tới sau lưng, vuốt ve bả vai tôi, cả người dán lên lưng tôi, trên người chỉ mặc một váy ngủ mỏng manh ngắn đến giữa đùi.
Tôi vỗ nhẹ lên mu bàn tay Lệ Nhã, “Còn 2 tháng nữa là đến hôn lễ, anh muốn sắp xếp xong chuyện công ty, mới có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-hon-roi-yeu/1098197/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.