Chúng tôi đã đi từ sáng đến giờ, đã tầm trưa rồi. Yul vài lần có ngỏ ý rằng tôi có cần dừng lại để nghỉ một chút không? Tôi từ chối. Càng ngày tôi càng tiến sâu vào khu rừng này. Cũng may là có Yul, nếu không tôi có thể đã bỏ mạng vì thú dữ hay lạc đường gì đó rồi.- Đến rồi này... - Yul bỗng nhỏ giọng và ra hiệu tôi dừng lại.
- Sao? Thật không?
- Uhm. Mie có thấy tòa nhà ở phía xa đó không?
- Có. Jay sống ở đây sao?
- Uhm.
Yul gật đầu, tôi ngạc nhiên vô cùng. Trong khu rừng rậm rạp tưởng như chẳng có lối ra này lại có một tòa nhà to vậy sao? Cậu sống ở đây thật à?
- Thế mình đi tới đó thôi.
Tôi kéo tay Yul định đi tiếp. Nhưng Yul bỗng ấn vai tôi làm tôi mất đà ngồi thụp xuống đất.
- Cô đừng có giỡn. Bây giờ mà đi khác nào nộp mạng cho bọn chúng. Đừng quên cô là một con người đấy!
Ừ ha. Tôi là một con người, là thức ăn của họ mà. Sao tôi lại nôn nóng gặp Jay đến nỗi quên mất việc này luôn nhỉ?
- Thế bây giờ phải làm sao?
- Chờ! Đến tối, tôi sẽ vào trong ấy lén gặp tên đó. Tôi sẽ bảo hắn ra đây.
- Liệu có được không?
- Tôi sẽ giúp Mie đến cùng. Với lại tên nhóc đó không giống như bọn họ. Không đến nỗi tuyệt tình từ chối đâu...
- Không giống? Ý anh là sao?
- Uhm... Không có gì đâu.
Dường như Yul có điều gì đó không muốn nói cho tôi biết.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-ca-rong-sa-nga-the-guilty-vampire-boy/1689484/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.