Đêm nay là một đêm cuối tháng. Trời nồm oi ả. Nghe đài báo đang chuẩn bị có đợt gió lào ập về. Kiểu này thì còn bức bối hơn nhiều. Nằm trên giường có quạt máy mà vẫn ko thể xua hết được cái nóng dữ dội của mùa hè, mặc dù đang là ban đêm. Trằn trọc mãi vẫn ko ngủ được, ông em mới trở dậy mở hé một cánh cửa sổ ra cho thoáng khí. Gian buồng thấp và nhỏ đóng kín bưng kín bít, bí bách thì khó ngủ là phải rồi. Ngoài trời tối đen như mực. Ngó qua song cửa, cũng chẳng nom thấy con vàng đâu. Đêm nay khá yên tĩnh, thi thoảng chỉ nghe tiếng dế kêu râm ran. Ông lại quay trở vào mùng. Có thêm ít khí trời từ bên ngoài tràn vào nên cảm giác dễ chịu hơn, ông em từ từ chìm vào giấc ngủ.
Giờ khéo cũng gần 1h sáng rồi. Đang nằm nghiêng mình xoay lưng ra phía cửa sổ, thì ông em mở choang mắt, bởi bên ngoài vừa có tiếng động lớn, đủ để tai người có thể nghe thấy rõ ràng. Tiếng này nom như tiếng " cạch " của một vật gì đó vừa cứng vừa nặng đập vào cánh cửa sổ gian buồng. Ông em tỉnh cả ngủ, nằm im lắng tai nghe. Cảm giác cột sống lưng lạnh toát bắt đầu xâm chiếm, toàn thân cứng đơ. Ông muốn quay đầu lại nom xem là cái gì nhưng tuyệt nhiên ko cử động nổi. Chân tay dường như đã mất hết cảm giác, ko còn là của mình nữa, chỉ giống con rối chịu sự điều khiển bởi bàn tay của kẻ khác. Rất nhanh sau đó, từ đâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-cho/610312/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.