Khi nghe thấy ngữ điệu biếng nhác kia nói ra xưng hô thân mật bên tai, trên mặt Vân Khởi mờ mịt trong phút chốc, sau khi ngẩn ra hắn không nhìn người đến, vẫn rũ mắt: “… Sư phụ.”
Người bên ngoài nghe được đều sững sờ, trong bọn họ đa số mọi người đều không biết vị Vân Khởi sư huynh đệ nhất ngoại tông này còn có sư phụ gì, dù sao bình thường những trưởng lão ngoại tông trốn hắn còn không kịp, làm sao có người chịu thu hắn làm đồ đệ chứ?
Ngược lại là trong nội tâm Đỗ Thủy Thanh sinh ra điểm không rõ. Hắn thiên phú xuất chúng, được trưởng lão ngoại tông Chấp Sự môn coi trọng, vì lẽ đó cũng nghe một vị trưởng lão nói sau lưng Vân Khởi có nhân vật nội tông, chỉ là lúc đó trưởng lão mở miệng chỉ điểm một câu sau đó cũng không chịu nói nữa, có chút ý giữ kín như bưng.
Hơn nữa qua mấy năm cũng không thấy Vân Khởi nhận được hậu đãi gì, hắn cũng sắp quên mất việc này. Không ngờ hôm nay liền gặp gỡ vị nói chuyện trước mắt này chính là “bối phận nội tông”.
Có thể được đệ nhất tiên môn tuyển vào, mặc dù chỉ là ngoại tông, những người ở đây cũng không ai là tên ngốc. Vừa nghe thấy câu nói ra vẻ ta đây của Tô Diệp Tử, nhất thời trong Cung Phụng đường càng là không một ai dám mở miệng.
Những đệ tử này không biết được thân phận của Tô Diệp Tử, nhưng có người biết rất rõ. Tô Diệp Tử không che lấp khí tức tu vi của mình, vào lúc này mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-de-doc-tien-bi-su/1970289/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.