Tô Diệp Tử và Vân Khởi là một đường sóng vai trở về tông môn. Tống Thanh Vũ và Đỗ Thủy Thanh đi theo sau hai người phí hết tâm tư, mới có thể miễn cưỡng dời sự chú ý từ trên cổ tay của sư phụ và sư huynh phía trước đi.
Chờ đến khi rốt cục cũng trở về Hàn Quỳnh phong, sau khi Tống Thanh Vũ và Đỗ Thủy Thanh cáo lễ thì không nửa điểm do dự, lòng bàn chân bôi dầu chạy về động phủ, chỉ lo chờ chút nữa lập tức sẽ bị tai bay vạ gió bởi sư phụ lúc nào cũng đang nằm ở ranh giới tâm tình của bọn họ.
Đứng trước hai động phủ liền nhau, Tô Diệp Tử ngừng chân trước tiên.
Vân Khởi dừng lại theo, không lên tiếng, nghiêng mắt nhìn về phía hắn.
Tô Diệp Tử hít vào một hơi, nhìn Tỏa Kim hoàn siết vô cùng khít không để lại khe hở trên cổ tay hai người, lại nhìn hai động phủ: “Sang chỗ ta đi.”
Khóe môi Vân Khởi cong lên: “Được.”
Cửa động phủ mở ra, hai người đi vào. Cửa khép lại phía sau.
Vân Khởi đột nhiên dừng lại bước chân.
Tô Diệp Tử không hề hay biết đi về phía trước không được hai bước, liền bị cổ Tỏa Kim hoàn trên tay phải kéo. Tô Diệp Tử sững người lại, đứng tại chỗ quay đầu trở lại: “Sao vậy?”
“Sư phụ còn nợ ta một phần thưởng.” Vân Khởi nâng tầm mắt lên, một đôi con ngươi đen láy vào thời khắc này trong động phủ tối tăm trong trông có vẻ rạng rỡ sáng người, giọng nói cũng bị cố ý ép tới trầm thấp ái muội, “Sư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-de-doc-tien-bi-su/1970393/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.