Thanh Ngọc nhanh trí, thả trận bàn Hoàng cấp xuống dưới chân, sau đó kích hoạt, bịt kín lối ra lại.
Chẳng mấy lâu sau, Mộ công tử và tên Lục Khinh béo ú kia đập mặt vào trận pháp, không tài nào ra được.
Bộ xương Địa Long thì ở ngay đằng sau, nhe ra hàm răng bằng xương to lớn khổng lồ.“Cạp cạp” hai tiếng, số phận của Mộ công tử và Lục Khinh đến đây đã hoàn toàn chấm dứt, tiến vào luân hồi chi đạo.Con Địa Long kia nhìn Thanh Ngọc, bất ngờ lại cúi người xuống, như kiểu muốn hành lễ với chủ nhân vậy, làm hắn vô cùng giật mình.
Thanh Ngọc giải khai trận pháp, cũng không thu nhẫn trữ vật hai tên này, bởi vì hắn còn muốn bố cục một cái chết hợp lý đấy.
Sau này nếu có người Mộ gia tới điều tra, dĩ nhiên sẽ bị đánh lạc hướng là điều đương nhiên.
Hơn nữa, đại tài chủ như Thanh Ngọc thì không cần ham hố mấy đồng bạc lẻ của chúng.Thanh Ngọc tiến lại gần, thử đưa tay ra, thì Địa Long lại ủn cái mũi tới gần, tỏ vẻ thân thiện.
Thanh Ngọc hỏi:- Ngươi hiểu ta nói gì không?Địa Long gật gật cái đầu khổng lồ, trông vô cùng quái dị.
Thanh Ngọc lại hỏi:- Đây là nơi nào?Địa Long nhẹ nhàng tiến lên, húc giữa hai chân Thanh Ngọc, hất hắn ngồi lên đầu mình, sau đó mang theo Thanh Ngọc chìm xuống lòng đất.
Không biết bao nhiêu lâu sau, hóa ra Địa Long mang Thanh Ngọc tới một tòa ma điện.Tòa ma điện này được tạo hình vô cùng đáng sợ.
Nhìn từ xa cứ như thể một chiếc đầu của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-de-quan/1741996/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.