Thanh Ngọc mừng rỡ không thôi, bây giờ độ bao phủ thần thức của hắn đã tăng lên hơn hai dặm rồi.
Hắn tỏa thần thức ra bây giờ đã có thể thấy Lý Mỵ Nương đang ngồi xếp bằng tu luyện trong Huyền Ngọc lâu.Nàng biết hắn tỏa thần thức tới, ngừng tu luyện, quay mặt về phía hắn, truyền âm nói:- Nhóc con, dám dòm ngó cả ta, ta nói cho ngươi biết, không bao giờ được tự tiện tỏa thần thức về phía người khác, đó là đại kỵ trong giới tu hành, trừ khi ngươi đã đủ cường đại để không ai có thể làm gì được ngươi.
Còn nữa, quét thần thức về phía nữ nhân không được quét qua quần áo, nếu ta biết được ngươi làm trò bậy bạ, xem ta xử lý ngươi ra làm sao! Hừ!Thanh Ngọc nghe vậy mà giật mình thon thót, sau đó gãi gãi đầu cười hì hì, tỏ vẻ đã biết.
Nghe giọng nàng nói cứ như là một tiểu phụ nhân đang dạy chồng vậy.Ơ.Nhưng mà khoan.Nàng cố tình để mình quét được nàng!Chứng tỏ từ nay nàng sẽ không tránh mình nữa! Mình cũng không cần phải giả vờ không biết nữa.Thanh Ngọc tâm tình vui sướng, nhưng trong lòng vẫn còn đang thầm than nữ nhân thật là khó hiểu a!Bần tăng không hiểu, có đạo hữu nào hiểu không, online chờ, rất gấp!Phía đằng xa, hai vị Thái thượng Trưởng lão quay ra nhìn nhau cười.
Trương Phù Hoa nói:- Tuổi trẻ thật tốt a!Đàm Trưởng lão nghe vậy xong cũng là nhè nhẹ gật đầu.- Tỷ tỷ, đến lúc phải sàng lọc lại Vạn Hoa cốc rồi, không thể cứ để bọn sát thủ trà trộn vào thế này mãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-de-quan/1742118/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.