Tạ Dụ Lan đương nhiên không có khả năng quan sát thiên tượng. Tất cả những chiêu thức nhìn có vẻ thần bí đều có lý do và lập luận ẩn sau, chỉ có người ngoài không biết, dễ bị lừa.
Rất nhanh, Tần Lam Chi hiểu ra chuyện này. Theo thông tin mà tiểu Nguyệt Nhi theo dõi Tạ Dụ Lan báo lại, thật ra là Tạ Dụ Lan muốn ra ngoài đi dạo, tiêu hóa bữa ăn, nhưng vô tình nhìn thấy Tưởng Lôi Trạch lượn lờ ngoài sân. Ngay khi nhận ra Tưởng Lôi Trạch, sắc mặt Tạ Dụ Lan lập tức tái mét, đôi môi trắng bêch, trông không giống người sống, rồi quay người đi vào hồ, nét mặt hoảng hốt và lảo đảo.
Tiểu Nguyệt Nhi không yên tâm đi theo sau, muốn hỏi nhưng chỉ thấy Tạ Dụ Lan loạn xạ vò đầu, tự nói một mình, rồi qua một lúc, lại thay đổi vai diễn, quên đi chuyện cũ, chọn một nhân vật 'bán tiên' không quan tâm thế sự.
Y cởi áo ngoài, chỉ mặc áo trong, dáng vẻ thanh tịnh, nghiêm túc nhìn hồ, rồi xoay người đi ra ngoài, vòng qua cổng phụ, không biết y định đi đâu.
Tiểu Nguyệt Nhi lo lắng theo sau, không dám lên tiếng, sợ lại kí.ch th.ích y, nghĩ bụng nếu gặp ai trên đường sẽ nhờ họ đi báo với giáo chủ.
Cuối cùng, Tạ Dụ Lan gặp phải lão Lục, người vừa từ linh đường trở về.
Lão Lục không biết tình hình thay đổi, thấy Tạ Dụ Lan từ xa, tự nhiên tiến lên chào hỏi. Tạ Dụ Lan không nói gì, chỉ nghe lão Lục huyên thuyên một hồi, xong rồi mới tỏ ra dáng vẻ cao nhân,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-giao-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/2109653/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.