Nhìn ra lão già này dường như có vẻ do dự, Trác Phàm ảm đạm cười, nói: "Như vầy đi, xem như ta chịu thiệt, bán một tin tình báo cho các ngươi."
"Hừ, người có tình báo gì có thể so với thông tin của Tiềm Long Các?" Long Quỳ ngửa mặt lên, khinh thường nói.
Mỉm cười, Trác Phàm từ chối đáp lại: "Ta biết thế lực Tiềm Long Các trải rộng thiên hạ, nhưng miêu hữu miêu lộ, thử có thử đạo. Chuyện ta biết rõ, e rằng các ngươi chưa chắc đã biết."
Long Quỳ bĩu môi, rõ ràng không tin, Long Kiệt cũng khẽ lắc đầu. Chỉ có Long Cửu một mắt gắt gao nhìn chằm chằm ánh mắt của Trác Phàm, thần tình nghiêm túc.
Những lời này nếu là người khác nói ra, Long Cửu tuyệt đối sẽ khinh thường gạt bỏ. Nhưng Trác Phàm, hành vi của người này nhiều ngày qua đã cho lão rất nhiều chấn động, khiến lão không thể không coi trọng mỗi tiếng nói hành động của người thiếu niên này.
"Nói nghe thử xem!"
Tà dị người, Trác Phàm thản nhiên nói: "Các ngươi biết, người của U Minh Cốc đã tới không?"
"Cái gì?"
Chấn động, Long Cửu kinh sợ ra tiếng.
Ngự Hạ Thất Thế Gia từ thuở ban sơ khai quốc đã phân rõ lãnh địa, Phong Lâm Thành là lãnh địa thuộc sở hữu của Tiềm Long Các, các thế gia khác không được phái người đóng giữ, nếu không liền sẽ bị coi là khiêu khích, khiến cho hai nhà đại chiến.
Đương nhiên, môn hạ đệ tử du ngoạn chung quanh không thuộc diện này, cho nên U Tuyền có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-hoang-dai-quan-gia/2578308/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.